mình tự hào rằng vói những những gì đã trải qua mình khôn hơn nhưng không thể phủ định những cái ngu trong quá khứ
khôn hơn nhưng không thể gọi là nhiều, một vài điều mình muốn nói về người tù
-ranh giới giữa người phạm tội và người tự do chỉ có thể nói thành 2 từ: may rủi
-người tù bị giam cầm-và mình biết rằng tư tưởng không gì có thể giam cầm
-khi rơi vào tận cùng của xã hội, bạn mới quý trọng 1 ngày làm người tự do như thế nào, mình chắc rằng bạn sẽ không ngủ trong 24 giờ
-bạn sẽ khó mà tìm tri kỷ ở đây, và nếu có hãy tìm người ấy khi tự do
-bạn sẽ thấy những người đang giáo dục, cải tạo bạn -về tư cách có thể không bằng bạn
-bạn đừng bao giờ nghĩ 100% tù là tội, có thể họ lương thiện hơn những người đang tự do ngoài xã hội
-mình may mắn khi đượ biết những anh hùng không có tên trọng lịch sử mà nhà của họ là nhà tù
-khi mình 6 tuổi anh ấy đã biết ở tù, đến khi mình 22 tuổi, mình gặp anh ấy trong tù
-anh ấy được tha tù, vài tháng sau mình xem tin tức thấy khuôn mặt thân yêu của anh ấy với còn số 8 ( trong đó có ti vi thứ duy nhất bạn có thể giải trí, ngoại trừ Fap)
-anh ấy đi tù-vợ sinh con, anh ấy hối tiếc 1 điều là không được bên cạnh đứa con trong khoảng thời gian đẹp nhất của đứa trẻ
-mình không nhớ rõ những gì đã xảy ra vào năm 97, nhưng anh ấy mặc áo tù mang số hiệu 097...
-nữ tù sẽ xé xác bạn ra nếu bạn" vô tình" lạc vào khu nữ, và ngược lại
-1 đám gồm những anh hùng, kẻ giết người, cướp, trộm, ma túy ngồi cãi nhau về chuyện gì đó nhỏ hơn cọng cỏ mà lẽ ra nếu là bạn bạn sẽ kết thúc bằng google
-1 cây kim tối thiểu đáng giá 10 bao thuốc bassto
-1 ai đó nói với mình:" tuổi trẻ nông nổi, nên đi 1 khóa như là sự trải nghiệm và coi điều đó nhẹ như mây"
-đại ca cũng là yếu tố để yên ấm trong tù, nhưng quan trọng và cần thiết hơn, bạn hay gia đình bạn là đại gia
-và chân lý luôn là lời nói của kẻ có quyền, có tiền
đó là xã hội thu nhỏ luôn có nhiều phức tạp, đố kỵ, ganh ghét luôn tồn tại trong bạn,vậy nên bạn chỉ có thể già hơn, nhẫn tâm hơn khi tự do=>kết quả của cải tạo
-nhưng bạn cũng có thể vui vẻ hơn vì những thứ nhỏ nhoi mà người đời bỏ quên
-nhưng có những lúc bạn muốn vào lại, sống vài ngày, mình không thể nói lý do vì sao, nhưng bạn cũng có thể bình yên theo đúng nghĩa, ít nhất là 1 góc độ nào đó
-và chắc chắn rằng có người xem như đó là nơi dừng chân cho cuộc hành trình...
=================
"mỏi đôi chân
tạm dừng nghỉ trên đất An Điềm
đêm nằm nghe tiếng lòng nức nở
hỏi cuộc đời còn bao nhiêu trắc trở
tháng ngày dài trắc trở bao nhiêu
An Điềm đâu chỉ nắng chói chang
khắp bồn bề núi cao ngút ngàn
từng đám mây giữa muôn trùng xanh thẳm
hút tầm nhìn, mỏi cánh chim bay
An Điềm bao nhiêu kẻ tới đây
và hỏi ai đã hóa đất nơi này
thoát linh hồn khỏi vòng quay lao lý
hay trở về khi thân xác hoang tàn
mỏi đôi chân-có hao mòn ý chí?
và thân trai còn vấp ngã bao lần?
có ngoảnh lại, có oán trách thế nhân?"
===
nhà tù cúp điện nhá nhem tối
hoàng hôn khuất núi ngóng trăng khuya
mù mù che phủ trăng hơn dỗi
bốn bề mực đổ-thoáng nghe mưa
===
anh đừng ghé chơi tôi ngại tiếp
cơm tù chỉ có mắm với rau
đạm bạc thôi tôi nào có tiếc
ngặt nỗi mời anh, tôi hết phần"
0 nhận xét :
Đăng nhận xét